Chạm vào làn tóc mẹ quê
Có hương bồ kết gọi về tuổi thơ
Võng xưa vẳng tiếng... ầu ơ
Xanh miền cổ tích ngày thơ ngọt lành
Chạm vào vai áo mỏng manh
Thương người lam lũ để dành mùa sau
Lối về trắng xóa bờ lau
Đường quê soi bóng hàng cau quanh nhà
Chạm vào mỗi bước đi xa
Còn nghe nước mắt dội qua phía ngày
Vách nhà dột nắng mưa bay
Che sao cho bớt đêm dày gió sương
Chạm vào nỗi nhớ quê hương
Thị thành bỏ lại, về thương cánh đồng
Một chiều ngồi lại với sông
Nghe miền ký ức mênh mông ùa về...
HUỲNH THỊ MỘNG TUYẾN
Nguồn: Tạp chí VHNT số 528, tháng 3-2023