Hạt mưa rơi vỡ bên thềm
Bàn tay ướt lạnh cỏ mềm thấm mưa
Cho tôi tìm lại ngày xưa
Bông hoa gạo rớt người vừa bước qua
Nụ cười nghiêng cả tháng Ba
Gió hiu hiu lạnh làn da ửng hồng
Bờ môi cô gái chưa chồng
Xách luôn cả chợ trong lòng bàn tay
Nụ cười má đỏ hây hây
Tôi chưa men rượu đã say trong lòng
Dáng em nghiêng mái đình cong
Gặp tôi e thẹn cứ vòng đường xa
Cái ngày hoa mận nở hoa
Gió luồn khe cửa món quà nhỏ xinh
Biết rằng thiếu nữ thích mình
Tôi chưa kịp đáp mối tình lặng câm.
HÀ NGỌC HOÀNG
Nguồn: Tạp chí VHNT số 576, tháng 7-2024