Nắng qua nỗi nhớ ngày thơ
Cánh cò cõng những giấc mơ tuổi hồng
Chân trần chạy khắp trên đồng
Tìm còn bướm trắng lượn vòng bờ đê.
Ngập ngừng đứng trước ngõ quê
Có miền ký ức đường về thênh thang
Con đò cập bến sang ngang
Dường như chở khẳm lỡ làng ngày xưa.
Tôi về vấp phải cơn mưa
Nghiêng nghiêng vành nón người chưa hết buồn
Nhặt lên một mảnh thề suông
Nghe mùa thổn thức về thương quê mình.
Chiều quê thả khói yên bình
Lời ru rưng rức nghe mình xót xa
Bao năm bao tháng xa nhà
Một chiều nước mắt chở qua phía ngày...
NGUYỄN HOÀNG THIÊN KIM
Nguồn: Tạp chí VHNT số 531, tháng 4-2023